Thua kiện vì trả nợ không biên nhận

Cập nhật, 10:52, Thứ Năm, 25/08/2022 (GMT+7)

(VLO) Lúc mượn nợ, đôi bên có làm biên nhận nhưng khi trả nợ chỉ nói miệng nên người vay thua kiện vì không chứng cứ chứng minh.

Anh H.V.L. và bà N.T.H. (ở TX Bình Minh) là chỗ quen thân. Do cần tiền chuộc lại giấy tờ đất nên ngày 27/5/2020, bà H. vay của anh L. 100 triệu đồng, lãi suất thỏa thuận 10%/tháng, thời hạn vay 1 tháng. Khi giao nhận tiền, bà H. có ký vào biên nhận nợ nhưng khi trả tiền thì đôi bên không lập thành văn bản dẫn đến tranh chấp phải nhờ tòa phân xử.

Cụ thể, trong đơn gửi TAND TX Bình Minh, anh L. trình bày: Lúc vay tiền, bà H. hứa trong 1 tháng sẽ hoàn lại vốn và lãi nhưng khi đến hạn thì lại hẹn lần hẹn lượt. Sau đó, bà H. trả được 50 triệu đồng, số còn lại đến nay chưa trả nên anh L. kiện ra tòa, yêu cầu bà H. trả nợ gốc và lãi tổng cộng 56 triệu đồng.

Bà H. thừa nhận có vay của anh L. 100 triệu đồng nhưng đã trả xong, lúc trả không làm biên nhận nhưng có người lái đò và chị chồng làm chứng. Cụ thể, ngày 22/6/2020, bà H. trả cho anh L. 70 triệu đồng tiền vốn, không viết biên nhận nhưng có bà L.T.M. (chị chồng bà H.) chứng kiến.

Theo đó, bà H. chỉ còn nợ 30 triệu đồng và lãi 10 triệu đồng nhưng anh L. tính nợ gốc và lãi chồng lãi từ ngày vay thành 125 triệu đồng. Ngày 4/2/2021, sau khi bán được đất, bà H. đã trả cho anh L. đủ 125 triệu đồng nhưng không đưa trực tiếp mà nhờ người lái đò là bà H.T.K. giao lại.

Người làm chứng là bà L.T.M. khai nhận biết việc bà H. vay 100 triệu đồng và có trả cho anh L. 70 triệu đồng. Khi trả tiền, đôi bên không làm biên nhận nhưng sự việc diễn ra tại nhà bà M. nên bà biết.

Còn bà H.T.K. hành nghề đưa đò, ở cùng xóm với bà H., cho biết: Việc bà H. và anh L. vay tiền như thế nào thì bà không biết nhưng anh L. có điện thoại nhờ bà qua cầu Dừa (ở xã Đông Thành) lấy đồ giùm.

Khi qua bờ bên kia cầu Dừa, bà K. được bà H. đưa bọc ny lông nói là gửi trả cho anh L. 125 triệu đồng. Bà K. nhận rồi đem bọc tiền về bến đò đưa cho anh L., không kiểm tra tiền bên trong, lúc đưa cũng không có ai chứng kiến.

Quá trình giải quyết vụ kiện, HĐXX cấp sơ thẩm và phúc thẩm cùng nhận định: Anh L. cho bà H. vay 100 triệu đồng và đã nhận lại tiền vốn 50 triệu đồng, không làm biên nhận khấu trừ nhưng anh L. đã thừa nhận và xuất trình chứng cứ là giấy mượn tiền viết tay, có chữ ký của bà H. nên yêu cầu bà H. trả 50 triệu đồng vốn gốc còn lại và 6 triệu đồng tiền lãi là có căn cứ.

Bà H. không đồng ý vì khi bán được đất đã nhờ người đưa đò ở Rạch Chanh gửi trả cho anh L. 125 triệu đồng. Mặc dù có đưa ra người làm chứng nhưng cả bà M. và bà K. đều không chứng minh được sự việc mình chứng kiến.

Cụ thể, khi bà H. trả cho anh L. 70 triệu đồng, bà M. chứng kiến phải yêu cầu anh L. khấu trừ số tiền còn lại và ghi vào biên nhận nợ thì mới phù hợp.

Còn bà K. cho rằng anh L. điện thoại nhờ qua tại cầu Dừa nhận tiền dùm nhưng khi gặp bà H. nói gửi trả số tiền lớn thì bà K. không gọi cho anh L. để xác định có đúng vậy không.

Khi bà K. đem bọc tiền về giao lại cho anh L. cũng không ai thấy và không biết trong bọc đựng những vật gì nên lời trình bày của bà M. và bà K. là chưa khách quan, trung thực nên việc bà H. cho rằng không còn nợ tiền của anh L. là không có căn cứ.

Do đó, HĐXX đã tuyên chấp nhận yêu cầu buộc bà H. trả tiền vốn và lãi 56 triệu đồng của anh L.; còn bà H. không có giấy tờ gì chứng minh anh L. đã nhận 125 triệu đồng nợ gốc và lãi nên thua kiện.

DIỄM PHƯỢNG