Chị em kiện nhau vì thửa đất "cấp nhầm"

Cập nhật, 11:25, Thứ Tư, 07/09/2022 (GMT+7)

(VLO) Hơn công đất trồng bưởi do người chị sử dụng nhưng em trai lại đứng tên nên phát sinh tranh chấp dẫn đến chị em kiện nhau ra tòa.

Trong đơn gửi TAND TX Bình Minh, bà Đ.T.B. kiện em trai là Đ.V.T. yêu cầu ông T. làm thủ tục sang tên thửa đất số 739, diện tích 1.359m2 cho bà đứng tên quyền sử dụng.

Theo bà B., thửa đất 739 (loại đất ruộng) có nguồn gốc do cha mẹ bà cho vào năm 1990 và bà đã canh tác ổn định từ đó đến nay. Khi Nhà nước đo đạc cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (QSDĐ) thì lại cấp nhầm qua tên ông T.. Vì là chị em ruột nên bà B. không khiếu kiện mà chỉ kêu ông T. sang tên thửa đất 739 lại cho bà.

Ông T. hứa “từ từ” rồi mang QSDĐ thửa 739 thế chấp vay vốn ngân hàng. Sau đó, ông T. giải chấp, nhận QSDĐ thửa 739 ra và giao bản chính cho bà B. giữ.

Đến năm 2011, Chương trình đo đạc Vlap ghi nhận bà B. đứng tên thửa 739 nhưng đến nay, bà B. chưa được cấp QSDĐ. Bà B. đã nhiều lần yêu cầu ông T. chuyển tên QSDĐ thửa 739 nhưng ông T. không đồng ý nên bà B. khởi kiện yêu cầu tòa giải quyết.

Ông T. cho rằng, thửa đất 739 là do cha mẹ cho ông từ năm 1979. Đến năm 1991, ông kê khai đăng ký và được cấp QSDĐ nhưng không trực tiếp sử dụng vì thấy cuộc sống gia đình bà B. khó khăn nên cho chị mượn để canh tác.

Đến tháng 2/2019, ông T. có mời anh chị em lại để công bố giao thửa đất 739 cho em trai canh tác nuôi mẹ và có giao giấy chứng nhận QSDĐ đất cho em trai giữ.

Sau đó, bà B. đến hỏi mượn giấy chứng nhận QSDĐ đến nay không trả. Do đó, ông T. yêu cầu bà B. trả lại bản chính giấy chứng nhận QSDĐ thửa 739 và di dời cây trồng trả lại đất, ông sẽ hỗ trợ chi phí di dời.

Sau khi nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án, HĐXX nhận định: Ông T. cho rằng thửa đất 739 được cha mẹ cho từ năm 1979 nhưng không cung cấp được chứng cứ chứng minh.

Trong khi đó, mẹ ruột của ông T. thì khai thửa đất 739 được vợ chồng bà thống nhất tặng cho con gái là bà B. vào năm 1990. Việc này, các con trong gia đình đều biết nhưng không ai phản đối. Lúc đầu, bà B. làm ruộng, khoảng 2 năm sau thì thuê người lên liếp trồng bưởi cho đến nay.

Việc con trai bà là ông T. tự ý kê khai đăng ký và được cấp QSDĐ thửa 739 là trái với ý chí của vợ chồng bà nên đề nghị tòa xem xét công nhận cho bà B. được đứng tên thửa 739. Các anh chị em còn lại của bà B., ông T. và những người sử dụng đất giáp cận cũng có lời khai tương tự.

Tại phiên hòa giải, ông T. chỉ đồng ý sang tên thửa đất 739 cho em trai là người đang nuôi dưỡng mẹ nhưng người này từ chối với lý do bà B. được cha mẹ cho nên đề nghị cho bà B. được đứng tên QSDĐ.

Từ những tình tiết nêu trên, HĐXX có căn cứ xác định: Thửa đất 739 là do bà B. được cha mẹ tặng cho từ năm 1990 và sử dụng ổn định từ đó đến nay, ông T. không tranh chấp.

Khi bà B. lập vườn trồng bưởi, ông T. cũng không có ý kiến nên việc ông T. kê khai, đăng ký và được đứng tên giấy chứng nhận QSDĐ thửa 739 là chưa phù hợp với thực tế sử dụng đất và quy định của Luật Đất đai.

Do đó, HĐXX đã chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà B. và tuyên cho bà B. được QSDĐ thửa 739, không chấp nhận yêu cầu phản tố của ông T. về việc yêu cầu bà B. trả lại đất.

Kết quả vụ kiện không ngoài suy đoán của nhiều người bởi về lý và tình thì bà B. có đủ cơ sở để được tòa tuyên thắng kiện. Tuy nhiên, dù là người thắng kiện thì niềm vui của bà B. cũng không trọn vẹn bởi nghĩa tình chị em đã không còn nguyên vẹn.

DIỄM PHƯỢNG