Thua kiện vì cố tình làm sai luật

Cập nhật, 14:01, Thứ Ba, 27/04/2021 (GMT+7)

(VLO) Biết căn nhà là tài sản chung của chị em nhưng bị đơn vẫn âm thầm chuyển nhượng cho người khác nên bị xử thua kiện vì biết luật nhưng cố tình phạm luật.

Sau khi cha mẹ qua đời không để lại di chúc, 4 anh chị em của ông N.T.E. đã lập thỏa thuận thừa kế thống nhất cho bà N.T.K.T. đứng tên quyền sử dụng đất (QSDĐ) và căn nhà cấp 4 gắn liền với đất diện tích 50,9m2 ở Phường 1 (TP Vĩnh Long).

Bản thỏa thuận nêu rõ, bà T. được sử dụng tài sản trên với mục đích thờ cúng ông bà và không được sang bán, nếu bán phải có sự đồng ý của các anh chị em.

Sau đó, bà T. đăng ký đứng tên nhà đất rồi lén lút chuyển nhượng cho bà L.T.T.N. với giá 620 triệu đồng. Khi chị em ông E. phát hiện đã xảy ra tranh chấp phải đưa nhau ra tòa giải quyết.

Trong đơn gửi TAND TP Vĩnh Long, ông E. đại diện cho chị và em gái bức xúc trình bày: Bà T. là chị kế của ông E. có hộ khẩu tại căn nhà trên nhưng không thường xuyên sinh sống ở đó.

Khi chuyển nhượng nhà đất, bà T. và bà N. biết rõ trên đất đó có liên quan nhiều người nhưng không thông báo cho chị em ông E. biết.

Do đó, ông E. đại diện cho các nguyên đơn yêu cầu vô hiệu hợp đồng chuyển nhượng nhà đất do bà T. và bà N. lập ngày 18/10/2019 đồng thời chia thừa kế theo pháp luật căn nhà và đất nêu trên.

Bà T. không đồng ý với yêu cầu trên vì cho rằng nhà đất đã được mẹ ruột cho và bà đứng tên cá nhân nên có quyền sang nhượng mà không cần sự đồng ý của các anh chị em.

Bà N. cũng có đơn yêu cầu độc lập với lý do không biết căn nhà gắn liền với đất là tài sản thừa kế vì thấy bà T. đứng tên cá nhân.

Sau khi chuyển nhượng, bà N. đã đăng ký và được cấp quyền sử dụng ngày 30/10/2019 nên hợp đồng chuyển nhượng giữa bà và bà T. là hợp pháp, yêu cầu tòa công nhận nhà đất nói trên là của bà.

Ngoài ra, bà N. còn đòi chị em ông E. bồi thường thiệt hại do mất thu nhập từ việc cho thuê nhà mỗi tháng 1,8 triệu đồng, tính từ ngày mua đến lúc tòa đưa vụ án ra xét xử là 14 tháng tương đương 25,2 triệu đồng.

Từ các chứng cứ thu thập được, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long nhận định: Căn nhà cấp 4 gắn liền với thửa đất 331, diện tích 50,9m2 có nguồn gốc của cha mẹ ruột ông E. để lại.

Tại tờ thỏa thuận thừa kế ngày 20/4/2007 được UBND Phường 1 xác nhận có ghi nội dung chị em ông E. đồng ý cho bà T. được thay mặt đứng tên QSDĐ và nhà, được quyền quản lý và sử dụng để làm nơi thờ cúng ông bà, cha mẹ, nếu muốn bán phải có sự đồng ý của anh chị em.

Như vậy, về ý thức chủ quan, bà T. biết rõ tài sản trên là đồng sở hữu, nếu sang nhượng phải có sự đồng ý của 3 người còn lại nhưng bà T. vẫn cố tình chuyển nhượng cho bà N. là không đúng quy định đối với quyền sở hữu chung về tài sản.

Mặt khác, khi xảy ra tranh chấp, đôi bên đã được UBND Phường 1 hòa giải vào ngày 14/10/2019 nhưng không thành và sau đó chỉ 4 ngày (tức ngày 18/10/2019), bà T. đã ký chuyển nhượng nhà đất cho bà N. nên hành vi cố tình thực hiện việc chuyển nhượng của bà T. là không đúng theo thỏa thuận về thừa kế tài sản, vi phạm điều cấm của luật và trái đạo đức xã hội.

Đối với bà N., khi ký hợp đồng chuyển nhượng QSDĐ đã được bà T. cho biết là tài sản đang bị tranh chấp nhưng vẫn chấp nhận giao dịch và biết rõ liên quan đến nhiều người nhưng không thỏa thuận việc giải quyết làm ảnh hưởng đến quyền lợi của họ.

Do đó, hợp đồng chuyển nhượng giữa bà T. và bà N. cũng đã vi phạm điều cấm của luật và trái đạo đức xã hội.

Từ những nhận định nêu trên, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long xét thấy yêu cầu của nguyên đơn là có căn cứ chấp nhận và đúng quy định pháp luật nên đã tuyên vô hiệu hợp đồng chuyển nhượng QSDĐ giữa bà T. và bà N. ngày 18/10/2019, buộc bà T. hoàn trả cho bà N. 620 triệu đồng.

Không chấp nhận yêu cầu độc lập của bà N. về việc đòi bồi thường và công nhận hợp đồng chuyển nhượng QSDĐ ngày 18/10/2019.

Về yêu cầu chia thừa kế tài sản, ông E. cùng chị và em được quyền sở hữu, định đoạt căn nhà cấp 4 gắn liền với thửa đất 331 và cùng có trách nhiệm liên đới hoàn lại cho bà T. một phần tài sản thừa kế có giá trị tương đương 162 triệu đồng.

Như vậy, đúng sai đã rõ và cũng được pháp luật phân xử theo quy định. Song điều đáng tiếc là giá như bà T. thực hiện quyền sử dụng tài sản như đã thỏa thuận thì cả lý và tình đều vẹn, chị em không phải trở mặt nhìn nhau như người xa lạ.

DIỄM PHƯỢNG