Tản văn

Cỏ lông chông

Cập nhật, 16:08, Chủ Nhật, 24/09/2017 (GMT+7)

Một loài cỏ, một loài hoa và một loài quả cùng có tên ngộ nghĩnh: lông chông. Đầu tiên là cỏ lông chông.

Một loài cỏ dại mọc ở trên những cồn cát dọc bãi biển miền Trung hình dáng như một quả cầu gai, xung quanh tua tủa lông dài và nhọn, giống như những cây chông. Vào những ngày hè, thân cỏ lông chông đơm đầy những quả lông chông. Khi quả lông chông già sẽ tự đứt ra khỏi thân cây, trở thành những quả hoa rất lạ.

Điều ẩn chứa ở loài thảo dược (sắc hoa lông chông uống lợi tiểu) nửa hoa, nửa quả này độc nhất vô nhị trong thế giới thực vật.

Gọi là hoa lông chông vì nó trông giống nụ hoa tròn chơm chởm lông. Hoa lông chông chạy trên cát mau lẹ khi có những cơn gió nồm Nam thổi vi vu. Chính gió đã tạo cho lông chông phát tán hạt giống đi xa để duy trì sự sống của một loài hoa không hương vị, không sắc màu mà đi vào nỗi nhớ mênh mông.

Quả lông chông chạy bon bon trên bãi cát trắng, có khi còn quay tròn lúc nhanh, lúc chậm theo chiều gió. Chúng như trêu chọc lũ trẻ xóm vạn chài, thi gan với lũ trẻ về sức chạy thon thót khiến lũ trẻ đuổi bắt mệt nhoài vẫn tay trắng tay.

Chúng nô đùa với nhau chán chê rồi áp lên một cồn cát nào đó để trụ lại thành đám cỏ lông chông chống cát bay mùa gió Nam cuồng nộ.

Và có những quả lông chông chạy xuống biển rồi qua muôn lớp sóng xô ra đại dương thăm thẳm để về với đảo xa, tiếp tục sinh sôi, nối tình yêu giữa đất liền với người lính hải quân đang ngày đêm chắc tay súng bảo vệ Tổ quốc thân yêu.

Thật hiếm có một loài hoa cỏ đơn sơ có khả năng thích nghi với môi trường sống đầy khắc nghiệt để sinh tồn và phát triển đáng khâm phục. Hoa lông chông tượng trưng cho lòng chung thủy, sắt son và sức sống mãnh liệt của dân vạn chài trước bão tố, phong ba.

Có một trưa hè chang nắng, ta cùng em dạo bước trên đồi cát trắng thoai thoải dọc biển xanh. Những bông cỏ lông chông cầm tay nhau biểu thị sự đoàn kết, giương mắt hiền lành nhìn ta và em.

Ta ngồi xuống mân mê từng bông cỏ nghe mịn màng bàn tay, nghe như lời thì thầm của loài hoa biết chạy: “Người ơi! Xin đừng giẫm lên thân tôi đau lắm! Tôi xin làm hình ảnh đẹp cho đời, giữ cho người những triền cát mênh mông!”

TRẦN QUỐC CƯỠNG