Thơ

Chạm khẽ thu thôi

Cập nhật, 22:50, Chủ Nhật, 22/11/2020 (GMT+7)

Nguyễn Văn Song

Trước mặt hai ta là yên ả con đường

Nắng ngọt mềm như mùa thu thuở ấy

Thuyền nằm yên

Dòng sông như ngưng chảy

Gió ru mây chầm chậm một khung trời

 

Ta tìm lại cái cầm tay mùa cũ

Tay em run hay sương lạnh cạn chiều

Anh nghe cả nghìn cơn thu ngưng tụ

Chợt vỡ òa buốt xót giữa lòng tay

Đã không giữ nổi tự thuở xa xanh

Càng khó níu lá đang từng đợt trút

Tay em lạnh anh làm sao ủ ấm

Giữa hai ta mùa đã quá thu rồi

 

Ừ thôi mình chỉ chạm khẽ thu thôi

Cứ để lá buông chiều với gió

Rồi em hãy khép đôi bàn tay nhỏ

Ngăn giọt mùa rớt xuống những xanh xao.