Thơ

Sợi nắng xuân

Cập nhật, 19:56, Thứ Bảy, 09/03/2019 (GMT+7)

HOÀNG GIANG

Sợi nắng xuân soi hồng con phố

Anh hỏi em

Xuân chín tự bao giờ

Em ngập ngừng

Từ dạo em chập chững làm thơ

Đã tô điểm nàng xuân bao ngôn ngữ

Em hỏi anh

Có buồn khi xa xứ

Mùa én về có mơ mộng gì không?

Có để lòng trôi theo năm tháng hoài mong

Có quay quắt nhớ thương về ngày ấy

Thôi anh ơi hãy trải lòng trên trang giấy

Chớ buồn lòng lúc sống xa quê

Hẹn én trao nghiêng một buổi đi về

Ta hội ngộ

Dẫu mai vàng phai sắc

Nỗi niềm riêng

Giờ đành gói chặt

Một góc lòng nhớ cuồn cuộn mênh mang

Đường còn dài

Ta vẫn cứ thênh thang

Thu khoảng cách

cho hoàng hôn

Bớt tím