Thơ

Tượng đài Mẹ

Cập nhật, 15:42, Chủ Nhật, 23/12/2018 (GMT+7)

HÀ NGỌC TRẢNG

(Kính dâng Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Ngọt)

Có nơi đâu như xứ sở Việt Nam này

những người phụ nữ âm thầm đưa chồng, tiễn con ra trận

đêm về ngồi đếm giông, đếm gió

đếm những âu lo bom đạn thổi qua đầu.

***

Có nơi đâu trên trái đất này

chiến tranh nhẫn tâm như trò đùa thiên niên kỷ

mỗi gié lúa cũng nhuốm màu liệt sĩ

mỗi dòng sông cũng bầm đỏ vết đau thương.

***

Có tình yêu nào thẳm sâu như lòng mẹ

xé ruột gan chơi trò đếm thời gian

đêm tĩnh lặng cũng giật mình nghe tiếng lá

thằng Út, thằng Năm… sao lâu quá không dìa…

***

Phụ nữ Vĩnh Long dưới tượng Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Ngọt.Ảnh: HÀ NGỌC
Phụ nữ Vĩnh Long dưới tượng Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Ngọt.Ảnh: HÀ NGỌC

Sáu đứa con thành đội ngũ xếp hàng

theo cha nó đã lên đường ra trận

một buổi chiều tin thằng Tư trúng đạn

mặt đất chao nghiêng sụp đổ hoang tàn,

chúng chặt đầu phơi xác ở Cái Ngang

mẹ đau đớn lạy trời mau tắt nắng

con chết một lần, mẹ chết đến ngàn năm!

Mà phải đâu tin sét đánh một lần

“Tất cả những đứa con và cả cha sắp nhỏ

lần lượt, lần lượt mà bỏ tui đi…”

***

Đêm nằm nghiêng nước mắt ngập chân giường

xoay nỗi nhớ nước mắt tràn thấm gối

ôm chai rượu chơi trò bập bênh cùng vũng tối

nhẹ tênh khoảng trống vô hình

chấp chới những nụ cười ngơ ngác cõi lặng thinh

chếnh choáng bước qua đêm, thao thức đợi những

bình minh cô độc.

***

Bừng dậy sáng nay giữa đất trời Phú Lộc

ngưỡng vọng thiêng liêng tượng đài Mẹ Tam Bình

hương khói hiển linh trôi về miền bất tử

phẩm giá ngàn đời người phụ nữ Việt Nam.

20/12/2018