Thơ

Nhạc Trịnh

Cập nhật, 07:09, Chủ Nhật, 04/11/2018 (GMT+7)

XUÂN MẪN

Những âm thanh đường cong số phận

Anh tạo nên trường phái của riêng mình

Diễm đã xưa mà phập phồng áo trắng

Vẫn đi về giữa ảo thực tâm linh.

 

Chiều nắng tắt, tiếng ghi-ta đắng

Trôi về đâu mênh mang phận người

Ôi hạ trắng mang hình cánh vạc

Vừa thoáng gần, thoắt đã xa xôi.

 

Tôi ngồi lặng thương tài hoa cát bụi

Ngổn ngang lòng réo rắt khúc âm xưa

Gác trọ buồn tênh, thiên tài đã khuất

Cho thời gian khắc khoải đến bao giờ!